Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích - Ngoại truyện: Trịnh Ly và Diệp Thần: Nhanh chóng đã trôi qua ba tháng ở cử, mọi người đến thăm Tiểu Khiết mỗi ngày, hôm nay Trịnh Ly mới có thời gian đến thăm cô.– ‘Anh Kiệt, đứa nhỏ này giống anh quá, còn đứa bé này giống mẹ.’Anh mỉm cười tự hào, Truyện Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích - Chương 38 với tiêu đề 'Bảo vệ cho Tiểu Khiết' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới Đọc chương Chương 3 : Người Đàn Ông Hoàn Hảo ¹ truyện Cả cơ thể em tôi đều thích [CVER] //VJen//Sehun chạy ra khỏi phòng thấy cô đang bước vào một căn phòng khác, anh vội đuổi theo. Truyện Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích - Chương 68 với tiêu đề 'Chúng ta kết thúc rồi' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập Cả cơ thể em tôi đều thích - (Chương 38) - Tác giả Nguyễn Ngọc Trân Quế Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Để trưởng thành, tất cả chúng ta đều phải trải qua hai cuộc đấu tranh; muốn cuộc đấu tranh bên ngoài và một cuộc đấu tranh ngay trong tâm trí mỗi người. Nhưng cuộc đấu tranh quan trọng nhất và có ý nghĩa nhất chính là cuộc đấu tranh diễn ra ngay trong tâm hồn mỗi Chương 6: Hình như là cảm động. Chương 7: Dọn ra ngoài. Chương 8: Tôi có thể về nhà anh không? Chương 9: Đây là em khiêu khích tôi. Chương 10: Cái đó của anh ta có to không. Chương 11: Bị bỏng. Chương 12: Lo lắng cho cô. Chương 13: Ngủ cùng tôi. Chương 14: Lại phát bệnh. 7ZEDT. Bạn đang đọc truyện Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích của tác giả 阮氏芳. Khách sạn Hòang Á thuộc tập đoàn ES, lúc 6 giờ tối. Trong đại sảnh khách sạn sáng trưng thật lộng lẫy bỗng xuất hiện một thân ảnh mảnh mai đang đi vào. Đàn Tiểu Khiết cầm chặt điện thoại đi qua đại sảnh vào thang máy, trán cô lấm tấm mồ hôi, lúc này cô nhận được tin nhắn nặc danh nói người yêu cô đang ngoại tình ở đây, dù mệt mỏi vất vả cả ngày nhưng cô vẫn chạy đến đây, khi thang máy gần đến tầng 12 thì tim cô lại đập càng nhanh, trong lòng mong muốn tất cả chỉ là hiểu đi đến trước phòng 125 phát hiện cửa phòng không khóa, Tiểu Khiết hít sâu một hơi rồi đẩy nhẹ cửa vào, mới bước vào thôi đã thấy quần áo nam nữ vứt bừa bộn dưới sàn nhà, cô bước lại gần phòng ngủ thì mặt càng đỏ, bên trong phát ra tiếng động mà dùng đầu ngón chân cũng đoán được họ đang làm gì. "A... Kỳ, anh thật giỏi nha!" Giọng người phụ nữ bị dục vọng lấn chiếm nghe thật câu hồn. "Hừ, tiểu yêu tinh.. " Giọng nam khàn khàn Khiết vừa nghe có thể nhận ra ngay đó là ai. Là Lý Nhiệm Kỳ, người yêu hai năm nay của cô nói cách khác là chồng sắp cưới của cô. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Bảo Bối Nhỏ Của Boss và Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu. Tiểu Khiết bước vào công ty, Trưởng phòng thấy cô thì cười nịnh bợ 'Tiểu Khiết, hôm nay thế nào?' - 'Ổn ạ'. Cô cười. Trưởng phòng nói 'Cô hãy đến chỗ nhà Diệp Thần một chút, nhưng đừng nói với ai được không?' - 'Sao vậy ạ?' Tiểu Khiết hỏi. Trưởng phòng cười 'Thật ra Kỳ tổng nói tôi đến đó, nhưng cô cũng biết tôi già rồi, không thể chạy qua chạy lại như cô cậu được, mà ở phòng này mình cô là xuất sắc nhất, nên tôi chỉ có thể nhờ cô thôi.' Trưởng phòng lau mồ hôi, Kỳ tổng nói Diệp Thần là khách hàng quan trọng nhưng Trần Gia Kiệt lại quan trọng cũng như Diệp Thần, ai cũng quan trọng cả nên không biết phải thế nào, hôm nay Diệp Thần một lần nữa yêu cầu lại Tiểu Khiết đến đó, ông chỉ có thể chọn cách nói dối. Tiểu Khiết gật đầu 'Vậy sao? Vậy tôi đi liền đây.' Cô đứng dậy cầm túi xách rồi rời khỏi công ty. Cô đi đến nơi đang xây dựng căn nhà của Diệp Thần, Diệp Thần cũng đang đứng đó đợi cô sẵn. - 'Anh Diệp, tôi thay mặt trưởng phòng đến đây ạ!' Cô nói. Diệp Thần nhìn cô, gật đầu 'Sao không gọi tôi, tôi đến đón em.' - 'Không sao, tôi đi taxi đến cũng được, vừa may đây là tiền công ty.' Diệp Thần gật đầu 'Thật ra cũng không có gì quan trọng, chúng ta qua quán cafe bên kia nói chuyện lát nhé.' Tiểu Khiết nhìn sang quán, cô gật đầu 'Cũng được.' Đang chuẩn bị đi thì Tuyết Liên gọi cho cô, Tiểu Khiết mỉm cười rồi giả vờ. - 'Có chuyện gì? Giờ cậu mới nhớ đến tôi mà gọi sao?' Tuyết Liên cười 'Hì hì, cậu phải thông cảm, dạo này tớ không gặp cậu là do con nuôi của cậu đấy chứ.' Tiểu Khiết nói 'Vậy sao? Vậy tốt nhất cậu nên bảo vệ con nuôi của tôi cho tốt vào, không thôi đừng trách tôi.' Tuyết Liên gật đầu 'Biết rồi, biết rồi, cậu hiền lại xem nào.' Tiểu Khiết cười 'Được rồi, không đùa nữa, mình đang có việc, có chuyện gì tối mình gọi lại sau nhé.' - 'Ừ, cũng được, bye.' Tuyết Liên nói rồi tắt máy. Tiểu Khiết cất điện thoại vào túi, cô ngẩng đầu sang thấy Diệp Thần đã đi qua đường trước, cô chạy theo. - 'Đợi một lát.' Lúc cô chạy qua đường, gần đó có một chiếc xe ô tô đang chạy với tốc độ nhanh, bởi vì đường này nằm giữa trung tâm thành phố, sẽ ít ai đi bộ qua lại nên đa số xe đi ở đây đều tốc độ nhanh. - 'Cẩn thận.' Diệp Thần nhìn cô đang chạy qua mà không thèm chú ý đến chiếc xe gần đó. Tiểu Khiết nghe tiếng la thì quay đầu sang bên, chiếc xe đang tiến đến gần cô, chân cô như bị đeo trì, không thể nhấc nổi. - 'Tiểu Khiết.' Diệp Thần gọi tên cô rồi chạy lên phía trước. Nhưng... 'Rầm' Mọi chuyện đã không kịp, chiếc xe lao thẳng về phía cô, Tiểu Khiết bay lên khỏi mặt đất, đầu cô đập vào cửa kính trước xe rồi lăn vài vòng. Cả thân người mảnh khảnh của cô đập xuống đường, chẳng mấy chốc máu từ đầu cô chảy ra rất nhiều, ở khóe miệng vương ít máu tươi. Diệp Thần nhìn người con gái đáng thương đang ngất lịm trên mặt đất, tài xế lo sợ bước xuống xe. - 'Chết người rồi, chết người rồi, phải làm sao đây.' Diệp Thần đi đến bế Tiểu Khiết cả người toàn máu lên, anh nhìn tài xế gằn từng chữ. - 'Lái xe đến bệnh viện.' Tài xế vội leo lên xe 'Vâng, vâng.' Chiếc xe nhanh chóng dừng trước cổng bệnh viện MS của Giản Tử Hạo, anh bế cô đi vào trong. Giản Tử Hạo lúc này đang đi cùng hai vị bác sĩ để nghe họ báo cáo kết quả của ca phẫu thuật vừa rồi, vô tình anh nhìn thấy cô. - 'Tiểu Khiết.' Giản Tử Hạo chạy đến chỗ Diệp Thần. Diệp Thần nhìn Giản Tử Hạo 'Anh quen cô ấy sao? Mau cứu cô ấy đi.' - 'Cô ấy làm sao vậy?'. Diệp Thần nói 'Cô ấy bị một tài xế xe đâm phải'. Giản Tử Hạo nói 'Mau đưa cô ấy vào phòng cấp cứu.' Diệp Thần đặt cô lên giường đẩy, các y tá cùng bác sĩ đưa cô vào phòng cấp cứu, bên cạnh còn có Diệp Thần đi theo. Phía sau, Giản Tử Hạo lấy điện thoại ra gọi cho Trần Gia Kiệt. Trong phòng tổng giám đốc, một dáng người cao lớn đứng trước cửa sổ bằng kính đang quan sát toàn cảnh thành phố, lúc giờ tâm trạng anh không ổn lắm, cũng chẳng biết là vì chuyện gì. 'Tít..tít..tít..' Anh cau mày đi về phía bàn làm việc, cầm điện thoại lên, nhìn tên hiển thị trên màn hình anh định không nghe máy, tên Giản Tử Hạo này gọi có lẽ lại khuyên anh nên đến bệnh viện kiểm tra chăng? Giản Tử Hạo tắt máy, gọi lại cho anh một lần nữa. Anh cau mày định không nghe tiếp, nhưng nghĩ lại nếu anh không nghe máy sẽ bị hắn ta gọi cho nát máy mất. - 'Có chuyện gì?' Anh hỏi. Giản Tử Hạo đi vào phòng cấp cứu 'Mau đến bệnh viện, Tiểu Khiết vừa bị tai nạn, giờ tôi đang chuẩn bị vào cấp cứu cho cô ấy.' Nghe xong tim anh như ngừng đập, anh nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài. Thư kí Triệu nhìn anh 'Trần tổng, anh đi đâu vậy? Mười lăm phút nữa chúng ta bắt đầu cuộc họp rồi.' Anh vẫn đi nhanh về phía trước, chỉ để lại một câu 'Hủy.' Anh xuống tầng hầm lấy xe, trên đường đi anh không biết đã vượt bao nhiêu chặng đèn đỏ để đến nơi, anh không nghĩ gì thêm ngoài việc giờ cô ra sao rồi. Anh dừng xe trước cổng bệnh viện, bước xuống xe anh chạy như bay vào trong, anh ấn nút mở thang máy nhưng bên trong đều đang có người. Anh chửi thề rồi chạy qua cầu thang bộ, anh cứ thế chạy đến tầng mười của bệnh viện. Diệp Thần nhìn thấy anh thì đứng dậy, anh đi về phía Diệp Thần 'Anh là Diệp Thần?' Diệp Thần gật đầu, đưa đôi mắt khó hiểu nhìn anh. Anh giơ nắm đấm về phía anh ta. 'Bụp' cú đấm của anh như trời giáng vào một bên má Diệp Thần, khiến một bên mặt của anh ta nhanh chóng bị đỏ lên. Tuyết Liên nắm tay Tiểu Khiết 'Thật ra chuyện mình muốn nói liên quan đến'. - 'Tuyết Liên, anh đã nói với em chuyện giới tính thai nhi từ từ mới thông báo cho cô ấy rồi mà, tại sao em lại có thể nói ra sớm như vậy chứ.' Giản Tử hạo đẩy cửa đi vào chặn họng Tuyết Liên, cũng may vừa rồi anh làm xong việc nên về sớm hơn mọi khi, về đến nhà thấy xe của Trần Gia Kiệt đang đỗ ở đây anh chạy như bay vào, những gì như anh nghĩ, suýt nữa bị bại lộ. Tiểu Khiết cười 'Biết giới tính thai nhi rồi sao? Thế mà làm như có chuyện gì mờ ám lắm ấy, con nhỏ này.' Giản Tử Hạo ôm eo Tuyết Liên, Tuyết Liên vòng tay qua hông anh ta véo mạnh một cái, nhất thời khuôn mặt của Giản Tử Hạo đen sì sì, hiện rõ vẻ chịu đựng. - 'Vậy đứa bé là trai hay gái?' Giản Tử Hạo cười 'Là con gái. Con gái đầu lòng rất là tốt.' - 'Vậy chúc mừng cậu nhé!'.Tiểu Khiết cười nói. Ngồi nói chuyện với Tuyết Liên đến chiều thì cô ra về, thật ra buổi nói chuyện không được tự nhiên lắm, cả buổi Giản Tử Hạo cứ ngồi kè kè bên cạnh làm Tuyết Liên không dám hó hé gì. Đợi Tiểu Khiết về rồi, Giản Tử Hạo mới nhìn Tuyết Liên bằng ánh mắt xin lỗi. Tuyết Liên nhéo mạnh vào ngực anh. - 'Giản Tử Hạo, hôm nay anh ăn gan hùm sao? Dám cản tôi.' Giản Tử hạo nắm lấy tay Tuyết Liên 'Bảo bối ơi, những chuyện khác anh sẽ nghe em nhưng riêng chuyện này em phải nghe anh, mọi chuyện em không thể quyết định được đâu.' Trần Gia Kiệt bước xuống xe đi vào khu nhà, anh đi vào thang máy, bên trong đối với mọi người là sáng nhưng đối với anh hiện tại rất mờ nhạt, cũng may sống ở đây lâu rồi nên anh mới có thể tự đi lại một cách thuần thục như vậy. Một cô gái mới chuyển đến thấy anh thì hai mắt sáng trưng lên, nhưng anh hiện tại chính là nhìn không rõ người đứng cạnh mình, anh mở miệng nhàn nhạt nói. - 'Xin lỗi, ấn giùm tôi tầng 14.' Anh không thể nhìn rõ những con số ở bảng kia nữa rồi. Cô gái trẻ hơi thất vọng, đẹp trai như vậy nhưng không thấy đường, cũng có chút tiếc. Anh đi đến nhà, không thể nhìn rõ những dãy số, anh đưa tay ấn chiếc chuông. 'Bính boong...Bính boong..' Tiểu Khiết đang nấu ăn nghe thấy thì cau mày, ai vậy nhỉ? Cô đi về phía cánh cửa mở cửa ra, thấy anh cô có chút ngạc nhiên. - 'Sao anh không vào mà lại ấn chuông?' Anh cười 'Ừ, muốn cho em sự bất ngờ.' Cô cau mày nắm tay anh đi vào nhà, Tiểu Khiết tiếp tục đưa tay anh lên nhìn. - 'Tiểu Kiệt, tại sao hôm nay lại nhiều vết kim châm hơn rồi.' Anh cười 'Gai xương rồng đâm đấy.' Cô lắc đầu 'Không, rõ ràng không phải, anh xem những vết thương này chồng chất lên nhau, anh nói cho em biết, rốt cuộc là có chuyện gì?' - 'Em thật biết cách nghi ngờ, anh nói là gai xương rồng mà, tại dạo này bất cẩn quá.' Cô xoa nhẹ mu bàn tay anh 'Anh có thể đừng làm em lo lắng nữa được không?' Anh ôm lấy cô, nếu có thể anh không mong muốn cô lo lắng về anh bất cứ điều gì. Đến đêm, sau khi dỗ cô ngủ say anh liền đi vào thư phòng hút thuốc, trước mặt anh là tấm ảnh của cô đang cười rất xinh đẹp, anh muốn lưu giữ khuôn mặt này, anh rất sợ sau này sẽ không được nhìn thấy cô nữa. Thời gian họ bên nhau chỉ còn tính trên đầu ngón tay, chỉ còn bốn ngày, đã đến lúc anh giúp cô dứt ra khỏi đoạn tình cảm này rồi. Sáng hôm sau, anh đã rời đi từ sớm để đến bệnh viện tiêm thuốc, kiểm tra sức khỏe rồi đến công ty. Tiểu Khiết tỉnh dậy không thấy anh, cô ăn sáng rồi đi ra ngoài, cũng chẳng biết đi đâu, nhưng ở trong nhà thì ngột ngạt quá. Đi đến cô nhi viện một chuyến, cũng lâu rồi cô chưa đến đó, nguyên một ngày tâm trạng cô luôn bất an, như thể sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì tồi tệ tối, Tiểu Khiết nhập mật khẩu rồi đi vào nhà, cảnh tượng bên trong khiến cho tim cô như vỡ ra, bên trong phòng ngủ vang lên tiếng rên rỉ của người đàn ông và phụ nữ, căn nhà này là của anh vậy người đàn ông trong kia... Hi vọng không như những gì cô nghĩ.... Tiểu Khiết bước từng bước nặng như trì về phía phòng ngủ, cửa đã khóa nhưng cô có thể nghe rõ được đây là tiếng của ai, giọng của người phụ nữ phát ra yêu kiều, đắm đuối thì cô không thể biết được là ai nhưng, tiếng thở dốc này rõ ràng là của anh. - 'Kiệt, anh hư quá đó...ưm...ở đây lỡ như cô ta về thì thế nào?' - 'Em đoán xem sẽ thế nào?' - 'Đừng làm khó người ta nữa mà, anh mau nói cho em biết đi.' Người phụ nữ nũng nịu nói. Anh cười 'Lát nữa cô ta về em sẽ biết thôi.' Cô đứng trân trân ở đó, tốt, rất tốt, cô lại một lần nữa bị người đàn ông mình xem như cả sinh mạng phản bội. Ngay lúc đó, cánh cửa bật mở ra, người phụ nữ mặc một chiếc áo sơ mi của anh bước ra, cô nhìn vào bên trong, anh đang nhấm nháp một ly rượu vang, trên người chỉ quấn một chiếc khăn ngang hông. - 'Kiệt, cô ta về rồi, anh định làm gì đây?' Anh không thèm nhìn cô lấy một lượt 'Tùy em.' Người phụ nữ đem đống đồ của cô đã được xếp sẵn vào vali, đẩy ra 'Mời cô đi cho, từ giờ tôi là người phụ nữ của anh ấy.' Tiểu Khiết bỏ qua lời của cô ta, mắt cô rưng rưng, cô nghẹn ngào nói 'Kiệt, hãy cho em một lí do.' Nhưng anh vẫn lạnh lùng ngồi đó, cô gào lên 'Anh nói đi, tại sao lại như vậy.' - 'Chơi chán rồi, đã đến lúc chúng ta dừng lại, cô đi đi.' Anh nói. Tiểu Khiết lắc đầu 'Không, em không tin, anh nói dối.' - 'Tùy cô.' Tiểu Khiết nói 'Em làm gì sai sao?'. - 'Cô không sai, chỉ là chơi chán rồi nên ngừng thôi'. Tiểu Khiết hỏi 'Anh chắc chắn chúng ta sẽ kết thúc tại đây chứ?' - 'Nếu muốn tiền, cô cứ ra giá đi, sẽ được chuyển đầy đủ vào tài khoản của cô.' Tiểu Khiết cười lạnh 'Không cần, nếu đã thế tôi sẽ đáp ứng anh, chúng ta sẽ kết thúc ở đây.' Nói rồi cô kéo vali đi ra khỏi nhà, người phụ nữ nhìn anh thu lại dáng vẻ lẳng lơ, cô ta vội khoác chiếc áo khác vào, anh nói. - 'Về phòng của cô đi, đừng đi lung tung trong căn nhà này, nếu không cô đừng hòng nhìn được mặt trời vào ngày mai.' Trọn bộ Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Lại một tác phẩm ngôn tình nữa được tác giả Nguyễn Ngọc Trân Quế giới thiệu đến độc giả với tựa đề Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích. Truyện kể về một cô gái luôn lận đận trong chuyện tình yêu, bị chính người mình yêu phản bội. Rồi sau đó cô đến với một người con trai khác, cứ tưởng rằng lần này hai số phận sẽ hòa hợp được với nhau để tạo nên một tình yêu đẹp nhưng không cô lại tiếp tục đau khổ thêm lần nữa. Tóm tắt nội dung Nhận được tin nhắn nặc danh Đàn Tiểu Khiết vội đi đến khách sạn, cảnh tượng trước mắt làm cô không thể tin được, người đàn ông cô yêu lại đang “yêu” một người khác. Cô bỏ chạy ra ngòai thì đụng vào anh, hai con người hai số phận lại có thể hòa hợp về tâm hồn lẫn thể xác. Họ tạo nên một tình yêu đẹp nhưng cũng không kém phần đau khổ. Danh sách chương truyện Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích Chương 1 – Đôi gian phu dâm phụ Chương 2 – Người đàn ông hoàn hảo Chương 3 – Trần Gia Kiệt, anh bị sao vậy? Chương 4 – Nụ hôn đầu? Chương 5 – Vết thương này cũng là lần đầu tiên sao? Chương 6 – Hình như là cảm động Chương 7 – Dọn ra ngoài Chương 8 – Tôi có thể về nhà anh không? Chương 9 – Đây là em khiêu khích tôi Chương 10 – Cái đó của anh ta có to không Chương 11 – Bị bỏng Chương 12 – Lo lắng cho cô Chương 13 – Ngủ cùng tôi Chương 14 – Lại phát bệnh Chương 15 – Chứng đau nửa đầu thật sao? Chương 16 – Kiềm chế 18+ Chương 17 – Nụ hôn nhớ nhung Chương 18 – Kích tình 18+ Chương 19 – Ướt như vậy mà em nói chưa sẵn sàng 18+ Chương 20 – Cái tát Chương 21 – Chăm sóc cho Tiểu Khiết Chương 22 – Bị sốt H nhẹ Chương 23 – Bước tiến công đầu tiên 18+ Chương 24 – Bó hoa hồng Chương 25 – Chuyển đến ES Chương 26 – Phòng làm việc Chương 27 – Cơm tối Chương 28 – Bệnh tình của Trần Gia Kiệt Chương 29 – Anh muốn hạnh phúc cả một đời Chương 30 – Trở về Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment Kế hoạch được bàn xong một cách bí mật, ba người đàn ông nhìn nhau cười, Tiểu Khiết, Tử Lộ, Tuyết Liên nhìn về phía họ thì nổi hết cả da "Ba tên đó chắc chắn là thẳng chứ?" Tuyết Liên hỏi. Tử Lộ khó hiểu, Tiểu Khiết không nói gì, không biết hai tên kia thế nào nhưng cô chắc chắn là anh thẳng, vì tối nào cô cũng bị anh "ăn" mà. Tiểu Hân leo lên ghế nhất quyết ngồi vào lòng Trần Gia Kiệt, anh khó chịu kéo cô bé ra. - "Giản Tử Hạo, con bé giống cậu quá, mặt dày vô sỉ như nhau." Gản Tử Hạo cười "Con bé là nòng nọc của tôi, sao lại không giống được chứ?"Tiểu Hân bám lấy cổ anh "Ba, ba nói nòng nọc là gì vậy, chú Tiểu Kiệt có nòng nọc không? Con muốn làm nòng nọc của chú Tiểu Kiệt."Tất cả mọi người lắc đầu bó tay, cũng chỉ vì con bé là con của Giản Tử Hạo anh Đồng đưa Tử Lộ về, Tử Lộ nhìn anh "Anh có thấy Tiểu Hân đáng yêu không?"Anh nhướn mày "Em thấy vậy sao?"Tử Lộ gật đầu, từ khuôn mặt đến cách nói chuyện đều đáng yêu, Ngô Đồng nhìn cô bằng ánh mắt nguy "Anh cũng có thể cho em một đứa dễ thương như thế."Ngô Đồng anh vẻ ngoài lạnh lùng nhưng thật ra rất thích trẻ con, nhưng mỗi lần quan hệ Tử Lộ đều dùng đến biện pháp, anh thật hết cách. Tử Lộ mỉm cười "Boss, anh tính nhận nuôi ở đâu về một đứa dễ thương như vậy cho em sao?"- "Không, anh muốn con ruột của mình đáng yêu như vậy."Tử Lộ nhìn anh "Boss, bây giờ không phải lúc thích hợp."Ngô Đồng cười "Anh thấy bây giờ là thích hợp nhất, anh muốn có một đứa bé."Vừa nói anh vừa ấn một nút, ghế của Tử Lộ ngã ra phía sau giống như một chiếc giường. Ngô Đồng nhanh chóng nằm lên người "Lần nào em "ăn" anh cũng trừa lại "xương", nếu em "ăn" sạch xương thì giờ chúng ta đã có rất nhiều bảo bối rồi."Tử Lộ kêu khổ "Ai "ăn" chứ? Em "ăn" anh bao giờ?"Ngô Đồng cười "Vậy tối nay anh cho em "ăn" anh nhé."- "Không cần." Tử Lộ Đồng cúi xuống hôn cô, anh nói qua kẽ răng "Tối nay anh nhất định có sản phẩm theo yêu cầu."Lưỡi anh mút lấy lưỡi cô, hôn đến hơi thở loạn nhịp anh mới thả cô ra, tay anh đặt lên cúc áo của cô, Tử Lộ nắm lấy tay "Boss, chúng ta về nhà có được không?"Ngô Đồng thật sự không thể chờ nổi "Anh chỉ định ở trên xe, nếu em còn muốn về nhà thì anh sẽ chiều em, hai hiệp trên xe còn lại ở nhà nhé." Cô thật sự muốn ngất tại chỗ với người đàn ông này. Trên con đường vắng vẻ chiếc xe rung lắc khá lạ, ít người qua lại cũng đoán ra được chuyện gì, Tử Lộ không muốn cầu chuyện gì ngoài việc họ không hiếu kì đến nổi lại gần đây xem. Trần Gia Kiệt bế Tiểu Khiết đã ngủ say vào trong nhà, bà Doãn thấy vậy lo lắng đi "Con bé sao vậy?".- "Không sao ạ, cô ấy chỉ ngủ thϊếp đi thôi."Bà Doãn gật đầu "Được rồi, hai đứa đi ngủ đi."Anh bế cô đi ngang qua người bà Doãn, bà nói "Khoan đã."- "Con bé thân thể yếu, dạo gần đây lại làm việc nhiều, con mới tỉnh dậy bớt quấy nó đi, làm cái gì mà cả đêm vậy?"Anh hỏi "Mẹ nghe thấy sao?"- "Không nghe, nhưng mà mẹ đoán". Nếu mà nghe thì căn nhà này nên phá đi rồi, tường cách âm ở biệt thự rất tốt. Anh nhướn người "Con chỉ lấy lại vốn lẫn lời ba năm nay thôi."Anh đưa cô vào phòng tắm rửa thay quần áo rồi đi ngủ, nghe lời bà Doãn nên tối nay anh rất ngoan, bởi vì cô đã ngủ rồi hôm sau, ba người đàn ông bắt đầu thực hiện kế hoạch cầu hôn, riêng Giản Tử Hạo phải nhờ mẹ anh đưa Tiểu Hân đi chơi để tránh con bé làm phiền. Ba cặp đôi đi vào nhà hàng được đặt sẵn, họ bước vào bên trong, nhà hàng đã được ba người đàn ông bao hết đêm nay. Khi họ bước vào, đèn trong nhà hàng được bật sáng lên, tiếng đàn piano vang lên êm ái, thiết tha, dưới đất những cánh hoa hồng được rải kín cả sàn. Một bàn tiệc được trang trí lãng mạn theo kiểu Pháp, ba người đàn ông kéo ghế cho người phụ nữ của Lộ, Tiểu Khiết, Tuyết Liên nhìn nhau bằng ánh mắt khó hiểu, những lần trước họ đi ăn tối cũng đâu có như vậy.

cả cơ thể em tôi đều thích